Vứt bỏ tự trọng để bảo vệ hạnh phúc gia đình

2:38,Friday, October 10th, 2014

Cơn sóng dữ ập đến mái ấm nhỏ.

Tôi và anh quen nhau qua bạn bè giới thiệu, kết hôn đến nay đã được 5 năm nhưng chưa bao giờ 2 vợ chồng to tiếng với nhau. Anh là một người đàn ông của gia đình, tất cả mọi việc trong nhà anh đều có thể lo liệu chu toàn, từ việc lớn cho tới việc nhỏ, từ việc sơn sửa nhà cửa cho tới việc đi chợ mua thức ăn. Càng làm tôi tự hào hơn đó là anh nấu ăn rất ngon, tôi cũng thường nhận được những ánh mắt ngưỡng mộ, đố kị khi lấy được người đàn ông hoàn hảo như anh làm chồng. Thực sự, tôi cảm thấy vô cùng mãn nguyện với cuộc hôn nhân này

Một ngày chủ nhật vào tháng 4 năm nay, như thường lệ anh cùng vài người bạn đi leo núi, nhưng hôm đó anh về nhà rất muộn, hơn nữa  bộ dạng anh lúc đó vô cùng thảm hại. Nhìn thấy vệt máu khô trên tay áo của anh, tôi lo lắng hỏi có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Anh không trả lời, ngồi thụp xuống ghế, hai tay ôm đầu. Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ nhìn thấy anh như vậy, tôi vỗ vào vai anh và nói : ” Bất kể xảy ra chuyện gì, em đều sẽ đứng về phía anh, hai vợ chồng chúng ta có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu”.

Chồng ngoại tình, tình nhân vì chồng mà bị thương.
vutbotutrongdebaove hanh phucgiadinh

Có thể là lời nói của tôi làm anh cảm động, anh day dứt : ” Anh trót yêu nữ đồng nghiệp cùng công ty, hôm nay thực ra là buổi hẹn của anh và cô ấy. Trong lúc đi chơi, cô ấy không cẩn thận bị ngã từ trên núi xuống, bị gãy xương chậu và một số vết thương khác. Anh biết anh có lỗi với em, nhưng cô ấy vì anh mới bị thương, anh phải có trách nhiệm với cô ấy, có chuyện gì chúng ta để sau hãy nói được không em? Anh muốn mượn em ít tiền…” Tôi đờ đẫn một lúc mới hiểu ra vấn đề, tôi tại sao lại không ngờ được, người đàn ông thật thà chung tình như anh rồi cũng sẽ có một ngày thay lòng đổi dạ. Nếu như không phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn, anh vẫn sẽ giấu giếm tôi chuyện này? Đêm hôm đó, ý nghĩ phải ly dị cứ lởn vởn trong đầu tôi , nhưng nhìn sang con gái đang say giấc ngủ, tôi lại mềm lòng. 3 ngày sau, anh mới quay trở về nhà trong bộ dạng mệt mỏi. Nhìn thấy tôi không nói năng gì, anh mới mở lời : ” Tất cả đều là lỗi của anh, dù em yêu cầu bất cứ điều gì, anh sẽ chấp nhận vô điều kiện “.

Vứt bỏ tự trọng để bảo vệ  hạnh phúc gia đình.

Tôi cảm nhận được trái tim anh đã không còn hướng về cái nhà này nữa rồi, nhưng tôi vẫn không muốn phá hủy cuộc hôn nhân này, thế là tôi nói : ” Bây giờ em đang rất rối trí, tạm thời không muốn nói về vấn đề này nữa, anh cứ để cho cô ấy khỏi bệnh, đợi sau khi cô ấy xuất viện chúng ta hãy bàn đến chuyện này”.

Từ ngày đó trở đi, ngày nào anh cũng đi sớm về muộn, cái nhà này cũng chỉ là nơi để anh ngủ qua đêm, còn chúng tôi trở thành những người xa lạ . Mỗi ngày nhìn thấy anh đi đến bệnh viện chăm sóc tình nhân, tôi dường như tức đến phát điên, nhưng tôi biết bây giờ làm lớn mọi chuyện, sẽ càng đẩy anh ra xa mẹ con tôi. Đối mặt với hoàn cảnh này, tôi bắt đầu xem xét bản thân. Thực ra mà nói, sau khi kết hôn, sự quan tâm chăm sóc của tôi dành cho chồng cũng ngày càng ít đi. Tôi thử bắt đầu lại từ đầu, lặng lẽ quan tâm chăm sóc anh như những ngày trước khi kết hôn, chăm sóc từng miếng ăn giấc ngủ của chồng. Ngược lại đối diện với sự quan tâm của tôi, anh lại cảm thấy có chút bất an.

Sự bao dung của tôi làm chồng cảm động.

Một ngày thứ 7, tôi dậy sớm nấu một bát cháo gà, bảo anh đưa đến bệnh viện cho cô ta. Anh sửng sốt, đứng đực ra, nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc. Tôi nói : ” Anh hãy nhớ, làm thế này không phải là vì em muốn thế, đối người người phụ nữ cướp chồng của em, em làm sao có thể khom lưng quỳ gối. Em chỉ là không muốn nhìn thấy cảnh anh vất vả chạy ngược chạy xuôi vì cô ta, em đã từng nói với anh chúng ta có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, nên em hy sinh một chút lòng tự trọng cũng chẳng có gì to tát ”

Nhìn hình bóng anh từ xa, tôi cảm thấy tim mình như bị rút hết không khí, khó thở ngột ngạt đến cùng cực. Một tháng sau, cô ta xuất viện. Từ đó, anh bắt đầu về nhà đúng giờ, thỉnh thoảng mới tăng ca, lúc gọi điện thoại cho tôi anh cũng cố ý cho tôi nghe thấy tiếng nói của những đồng nghiệp nam trong phòng, tôi hiểu những gì anh muốn nói với tôi. Tôi và anh vẫn không ngủ cùng nhau, một hôm anh muốn chuyển về phòng ngủ, nhưng bị tôi từ chối, bởi vì trong sâu thẳm, tôi vẫn chưa thể hoàn toàn chấp nhận được anh.

Tuần trước, lúc tôi đang nấu ăn trong phòng, anh đi làm về, nhẹ nhàng ôm lấy tôi từ sau lưng, tôi cảm thấy ấm áp kỳ lạ. Anh nói, anh đã đổi việc làm, ngày mai bắt đầu làm ở công ty mới. Anh hỏi tôi anh đã đi một đoạn đường vòng, bây giờ quay đầu lại liệu còn kịp không? Tôi không nói gì, nhưng nước mắt cứ thế tuôn trào, tôi biết, chúng tôi cuối cùng cũng đi qua những ngày tháng tăm tối của cuộc đời.


Gửi bình luận

Free download code | Tự học lập trình HTML | Tự học lập trình PHP | Tự học lập trình CSS | Tự học lập trình Jquery